Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Anh chàng Tiến sĩ

Anh chàng Tiến sĩ
Quá trình học chỉ biểu hiện của quá khứ, chỉ có năng lực học mới biểu hiện cho tương lai. Tôn trọng người có kinh nghiệm thì có thể tránh đỡ phải đi sai đường.
Có một anh tiến sĩ được phân đến làm việc ở một viện nghiên cứu, khi đến làm việc ở đó anh trở thành người có học vị cao nhất. Một hôm, anh ta đến cái hồ phía sau viện nghiên để câu cá, lúc đó hai vị viện trưởng và viện phó cũng đang ngồi câu cá. Anh ta chỉ gật đầu nhẹ, trong đầu nghĩ:  “hai người chỉ học vị đại học, có gì đáng để nói chuyện?”
Một lúc sau, vị viện trưởng buông cần câu xuống, uốn uốn người rồi bước đi trên nước như là bay ngang hồ để đến nhà vệ sinh bên kia bờ hồ. Anh chàng tiến sĩ trợn tròn mắt nhìn  rồi nghĩ: “Bay trên nước à, không thể được? Đây là một cái hồ mà?!!!” Lúc trở về, viện trưởng cũng băng qua mặt nước để trở về. “Chuyện gì xảy ra?” Anh tiến sĩ thắc mắc nhưng không thể đến hỏi, vì mình là một tiến sĩ mà! Lại qua một lúc sau, vị viện phó lại đứng dậy, đi về phía trước mấy bước, sau đó lại băng ngang qua mặt nước để qua bờ bên kia. Anh chàng tiến sĩ lại càng kinh ngạc hơn: “Không phải vậy chứ, chẳng lẽ đây là nơi tập trung những cao thủ giang hồ à?”
Lại qua một lúc sau, anh tiến sĩ lại muốn đi nhà vệ sinh. Muốn về nhà vệ sinh của viện thì phải đi bộ mất mười phút, qua bên kia hồ thì cũng phải đi vòng quanh bờ tường, làm sao? Anh ta đang phân vân, nhưng cũng không muốn đến hỏi hai vị kia. Nín được một lúc nhưng không thể chịu đựng được, anh ta đứng dậy và  định nhảy qua bên kia bờ hồ. Trong đầu anh ta nghĩ: “Mình không tin là hai người học vị đại học kia có thể đi trên mặt nước còn mình là tiến sĩ mà không đi được”. Chỉ nghe một tiếng “bùm” và anh chàng tiến sĩ đã té xuống nước. Hai vị trưởng phó viện kịp thời  lôi anh ta lên và hỏi anh ta sao lại nhảy xuống nước? Anh ta không trả lời mà hỏi  rằng: “Tại sao hai người có thể đi qua trên nước?” Hai vị trưởng phó viện cười lớn: “Trong hồ này có hai thanh gỗ nối giữa hai bờ, do vì hai hôm nay nước dâng cao nên bị che mất. Chúng tôi biết vị trí của thanh gỗ nên có thể đạp trên nó mà đi qua. Sao anh không hỏi chúng tôi?!!!”
*Lời tâm đắc:
Quá trình học chỉ biểu hiện của quá khứ, chỉ có năng lực học mới biểu hiện cho tương lai. Tôn trọng người có kinh nghiệm thì có thể tránh đỡ phải đi sai đường.
Hạnh Giải trích dịch

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

AN TOÀN VÀ CAO QUÍ CHO BẠN


AN TOÀN VÀ CAO QUÍ CHO BẠN
Sống ở giữa đời, bạn đứng trước người, sẽ bị người ghét; bạn đứng sau người sẽ bị người khinh; bạn đứng ngang người sẽ bị người nghi, vậy bạn đứng ở đâu cho được an toàn?
Nếu bạn đứng trước người với tâm ganh đua và cao ngạo, bạn không những bị người ghét mà còn bị nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng nếu bạn đứng trước người với tâm khiêm tốn, chắc chắn bạn không bị người ghét mà được người thương và ủng hộ. Nếu bạn đứng sau người với tâm mặc cảm hay bợ đỡ, thì bạn không những bị người khinh mà còn bị người ghét bỏ, nhưng nếu bạn đứng sau người với tâm khiêm tốn, nhường nhịn và yểm trợ cho cái yếu của người, thì chính bạn đang đứng sau người trên thực tế, nhưng ở mặt nhân cách và đạo lý bạn đã đứng cách người ở phía trước rất xa và an toàn.
Nếu bạn đứng ngang người với tâm ganh đua và chờ đợi cơ hội, bạn không những bị người nghi ngờ, mà bạn còn bị người ra tay trước khi bạn có cơ hội hành động, nhưng nếu bạn đứng một bên người với sự đồng cảm, hỗ trợ, chia sẻ, tin tưởng và cùng nhau biết nhìn về một hướng cho cái chung, thì việc đứng một bên của bạn không phải là một bên mà nó đang đứng một cách an toàn trong tâm hồn và việc làm của nhau.
Vậy, bạn đứng bất cứ ở đâu với tâm hiểu biết, khiêm tốn, chân tình, tin tưởng, vị tha và thương yêu là ở đó có sự an toàn và cao quí cho bạn.


http://www.thuviencophap.org/

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

QUYỀN TỨC GIẬN


QUYỀN TỨC GIẬN




Gary là một người trung niên, ăn mặc lịch sự, làm việc cho một công ty buôn bán chứng khoán lớn ở New York, ông tham dự buổi diễn thuyết về đề tài: “Chinh Phục Sự Nóng Giận”. Khi tôi vừa dứt lời, ông đã giơ tay phát biểu ý kiến và nói lớn bằng một giọng vô cùng tức giận:
• Dĩ nhiên ai chẳng biết sự giận dữ không tốt cho tình trạng sức khỏe nhưng cuộc đời đầy dẫy những bất công này, người ta CÓ QUYỀN TỨC GIẬN MỘT CHÚT CHỚ. Tháng trước chủ tôi đã thăng chức cho một phụ nữ rất trẻ lên địa vị cao hơn tôi. Kinh nghiệm của cô này chỉ bằng một nửa của tôi vậy mà lương cô ta lại gấp đôi lương của tôi. Khi biết điều này tôi đã nổi nóng, dĩ nhiên tôi biết sự ghen tỵ không tốt nhưng bà hãy nghĩ xem tình đời “ Khốn Nạn” như vậy đó, một đứa “ Con Nít Hỉ Mũi Chưa Sạch” mà được đặt vào địa vị rất cao, có số lương bổng rất hậu. Một địa vị mà người nhiều kinh nghiệm lỗi lạc như tôi đã cố gắng bao năm vẫn chưa đạt được. Nghĩ cho cùng trong trường hợp này TÔI CÓ QUYỀN tức giận chứ?
Này ông bạn, cách đây vài hôm tôi đã đọc trên báo một chuyện như sau: Có một phụ nữ kia cãi lộn với chồng. Họ đã sử dụng danh từ tục tằn thô bạo nhất với nhau. Sau một lúc cãi vã, người chồng giận dữ bỏ đi sau khi đập mạnh cánh cửa như muốn lôi xập căn nhà. Phụ nữ nọ tiếp tục ngồi lải nhải chửi rủa thêm mấy tiếng đồng hồ cho đến khi phải cho con bú. Vừa bú mẹ xong vài giờ, đứa nhỏ ba tháng đã xám ngắt, làm kinh rồi tắt thở chết. Cuộc khám nghiệm cho biết đứa nhỏ chết vì nhiễm độc. Này anh bạn, Y học đã chứng minh rằng khi giận dữ, độc tố từ các hạch nội tiết có thể chảy vào huyết quản – HUYẾT QUẢN CỦA ANH CHỚ KHÔNG PHẢI CỦA NGƯỜI CHỦ ANH HAY CÔ BẠN ĐỒNG NGHIỆP CUẢ ANH. Khi anh tức giận, số lượng Bạch Huyết Cầu có thể giảm sút một cách nhanh chóng và khi quá thấp nó sẽ làm hư hại đến hệ thống miễn nhiễm (Immune System) của cơ thể – HỆ THỐNG MIỄN NHIỄM CỦA CƠ THỂ ANH CHỨ KHÔNG PHẢI CỦA NGƯỜI CHỦ ANH HAY CÔ BẠN ĐỒNG NGHIỆP. Tóm lại, chính sự tức giận của anh đã tàn phá cơ thể của chính anh, hủy hoại cuộc đời của anh chớ không phải người khác. Tức giận có khác gì một hình thức tự tử đâu? NÀY ANH BẠN, BÂY GIỜ ANH ĐÃ THẤY TẠI SAO ANH CÓ QUYỀN KHÔNG TỨC GIẬN CHƯA?
Trích: Minh Triết Trong Đời Sống
Diễn giả: Darshani Deane
Dịch giả: Nguyên Phong